Vẽ mùa trong ánh mắt anh
Đào hồng, mai trắng cũng thành
màu thương
Vẩy mê man xuống miên trường
Cọ lệch
phiên khúc nghê thường trong mây…
Đêm nồng ngạt giữa cơn say
Sát na tinh…
đọng một giây… tỏ tường…
Giọt tao ngộ tựa giọt sương
Gửi niềm ai nỗi vấn vương…
vợi vời
Ái ân đem tặng một người…
Mà say đắm, cả đất trời đắm chung
Phút này đây, giữa mịt mùng
Mùa em đã chín tận cùng
giữa anh…

Chiều nay quê mẹ mùa xuân lạnh

Một gốc cau trơ quặn thắt buồng

Dây trầu ngày ấy hiu trong gió

Nhà cũ tường rêu lạnh khói hương.

Năm tháng chưa phai màu áo mẹ

Nhọc nhằn quang gánh chợ làng thôn

Mồ hôi, góc áo… còn mặn bụi

Ngõ vắng gầy theo bước nắng hờn

Hai mươi năm chẵn mùa xuân chín

Từ ấy mẹ đi nắng trổ buồn

Chị cũng theo chồng qua truông nặng

Con bỗng mồ côi lạc dưới sương.

Mẹ ơi, chiều nay nghe tóc hát

Mùi hương Bồ Kết thoảng xa đưa

Hồn quê lựng đỏ bời lóng rạ

Con chợt thèm thương một bóng quê.